Nơi giống Sao Hỏa nhất trên trái đất???
Làm thế nào bạn có thể nghiên cứu sao Hỏa mà không có một tàu vũ trụ? Đi đến nơi giống sao Hỏa nhất trên Trái Đất – sa mạc Atacama ở Chile. Nhà sinh vật học vũ trụ Armando Azua-Bustos lớn lên trong cảnh quan khô cằn và hiện đang nghiên cứu các dạng sống hiếm hoi đã thích nghi để tồn tại ở một số khu vực không có lượng mưa được báo cáo trong 400 năm qua. Khám phá khả năng tìm kiếm sự sống ở những nơi khác trong vũ trụ mà không cần rời khỏi hành tinh với cuộc nói chuyện ngắn, buồn cười này.
Đây là bức tranh mặt trời mọc trên sao Hỏa do xe thám hiểm Curiosity của NASA chụp vào năm 2013. Sao Hỏa là một hành tinh vô cùng lạnh, đầy ắp các tia bức xạ UV cường độ cao và vô cùng khô hạn. Như chúng ta biết, sao Hỏa được xem là nơi quá khô hạn cho sự sống.
Tôi là nhà sinh học vũ trụ. Tôi cố gắng hiểu nguồn gốc của cuộc sống trên Trái Đất và khả năng tìm kiếm cuộc sống ở nơi nào đó khác trong vũ trụ. Có lúc mọi người hỏi tôi, sao bạn có thể trở thành nhà sinh học vũ trụ nếu bạn không có phi thuyền?
Điều tôi làm chính là tôi nghiên cứu cuộc sống trong các môi trường trên Trái Đất mà gần giống với những nơi khác trong vũ trụ nhất. Tất cả sự sống trên Trái Đất đều cần nước, trong nghiên cứu, tôi tập trung vào mối quan hệ mật thiết giữa nguồn nước và sự sống để hiểu xem liệu có thể tìm thấy sự sống ở hành tinh khô cằn như sao Hỏa không? Nhưng bởi vì tôi không có 2,5 tỉ đô-la để gửi robot của mình lên sao Hỏa, tôi nghiên cứu nơi giống sao Hỏa nhất trên Trái Đất, sa mạc Atacama.
Nằm ở phía bắc của nước Chi Lê, đây là sa mạc lâu đời và khô nhất trên Trái Đất. Để các bạn thấy được nó khô cằn ra sao, hãy xét ở Vancouver, nơi hàng năm có lượng mưa hơn 1000 mi-li-mét. Ở Atacama, có nhiều nơi không ghi nhận cơn mưa nào trong 400 năm qua.
Làm thế nào tôi biết điều này? À, vì tôi được sinh ra và lớn lên ở đó. Cho nên tôi có lợi thế nhất định khi bắt đầu nghiên cứu sa mạc này. Để tôi nói các bạn nghe vài ví dụ thú vị mà cậu nhóc này đã tìm thấy cách mà các sinh vật sống thích nghi với việc không có nước.
Một trong những khám phá đầu tiên của tôi là ở lối vào hang động đối diện Thái Bình Dương. Ở nơi này, chúng tôi phát hiện một loại vi tảo mới chỉ mọc trên chỗ cao nhất của mạng nhện phủ trên lối vào hang động. Bạn có từng thấy mạng nhện vào lúc sáng sớm chưa? Nó phủ đầy sương, nên loại vi tảo này biết được rằng để tiến hành quá trình quang hợp dọc bờ của sa mạc khô nhất trên Trái Đất, chúng có thể sử dụng mạng nhện. Tại đây, chúng có thể nhận nước từ sương thường xuyên phủ kín khu vực này vào buổi sáng.
Trong hang động khác, chúng tôi phát hiện một loại vi tảo khác. Loại này có thể dùng sương của đại dương để làm nguồn nước, và có sự sống mãnh liệt dưới đáy sâu của hang động, nó đã thích nghi để sinh tồn chỉ với 0,1% lượng ánh sáng mà cây trồng bình thường cần. Những kết quả như vậy gợi ý cho tôi rằng trên sao Hỏa, có lẽ chúng ta sẽ tìm thấy sinh vật biết quang hợp trong hang động. À với lại, đây là tôi.
Bây giờ, gần 15 năm vùng Yungay này được NASA phát hiện ra, được cho là khu vực khô cằn nhất sa mạc này, nhưng tôi đã biết là không phải vậy. Làm thế nào? Các bạn đã biết đáp án rồi. Vì tôi được sinh ra và lớn lên tại sa mạc này. Cho nên, tôi nhớ tôi thường thấy sương mù ở Yungay, cho nên sau khi thiết lập máy cảm biến ở một số nơi, tôi nhớ chưa từng thấy sương mù hay đám mây nào, tôi tìm thấy bốn địa điểm khác khô cằn hơn Yungay, vùng này, phía nam của Maria Elena, trở thành nơi khô hạn nhất trên Trái Đất, khô cằn như sao Hỏa, và thật ngạc nhiên, chỉ cách 15 phút chạy xe từ thị trấn nhỏ tôi sinh ra. Trong cuộc nghiên cứu này, chúng tôi cố tìm ra giới hạn khô cằn cho sự sống trên Trái Đất, nơi khô cằn đến nỗi không có sinh vật nào tồn tại được. Như thậm chí ở đây, ẩn dưới mặt đất, chúng tôi đã tìm thấy nhiều loại tảo vi khác nhau, chúng gợi cho tôi rằng những nơi khô cằn tương tự như sao Hỏa, có thể vẫn ở được. Chúng tôi còn có nhiều bằng chứng sơ bộ rằng những loại tảo vi này vẫn hoạt động, trong tình trạng phơi khô, như những xác ướp diễu hành quanh chúng tôi, và chúng có thể dùng tia UV làm nguồn năng lượng. Nếu được chứng minh, điều này sẽ ảnh hưởng lớn tới định nghĩa sự sống, cách chúng tìm kiếm sự sống ở nơi nào đó trong vũ trụ. Nhờ có bầu khí quyển quang đãng, vào năm 2020, 60% kính viển vọng lớn nhất Trái Đất sẽ được đặt tại Atacama, và khi những người khác đang tìm kiếm giữa các vì sao câu trả lời cho câu hỏi, “Chúng ta có cô đơn không?” Tôi sẽ tìm dưới mặt đất, tìm kiếm đáp án tương tự ngay trên chiếc sân sau nhà mình. Cảm ơn.